TIN Ở HOA HỒNG

TIN Ở HOA HỒNG

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

MÙA THU XANH NHƯ ƯỚC HẸN ...

Sáng nay, em tỉnh dậy bằng âm thanh của chú chim chích choè hát bên của sổ gọi ban mai thức giấc. Và em nhớ anh...

Cứ mỗi độ thu về, lòng em lại nôn nao lắm! Em bảo với bạn rằng, khoảng thời gian này lòng rất dễ nổi loạn (điều này em chưa bao giờ dám nói cùng anh, dù biết, nếu em nói, anh cũng sẽ mỉm cười độ lượng, vì anh hiểu em mà, phải không anh?) 

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

TRONG CHÚNG TA , AI CŨNG CÓ MỘT NỖI SỢ HÃI.


Chiều nay, ngồi đây, giữa một buổi chiều quá thênh thang, tự dưng nỗi sợ hãi mơ hồ bủa vây trong em. 
Em nhớ hồi em còn nhỏ, em rất sợ gió. Những mùa gió nổi em sợ hãi chui vào môt góc nhà tránh gió. Trong bóng tối em hình dung ra đủ những thứ chuyện hãi hùng. Lớn thêm chút nữa, những khi mùa gió đến, cảm giác mất năng lượng và chơi vơi khiến em thấy như mình không làm chủ đc chính mình, em cảm nhận rõ sự vô định và mong manh của kiếp người khi những cơn gió lùa qua vai em khiến em không thể cưỡng lại một cái rùng mình …

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

CHỈ CÒN NHỮNG MÙA NHỚ

Đó là những sáng mưa vội vã như chẳng kịp giật mình kéo áo sau hơi thở khe khẽ lạnh. Tôi phiêu bạt trên những con đường khi những hạt mưa to đập xối xả vào mặt. Sáng nay lại một cơn mưa về không báo trước…Mưa của lòng tôi xốn xang những nỗi buồn khiến tôi không còn biết ánh mặt trời lúc nào sẽ về lại sau cơn mưa. 

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

KHÔNG PHẢI LÀ THIÊN THẦN




                         Không phải thiên thần từ đâu tới 
Con là khúc ruột mẹ rứt ra
Mang nặng, đẻ đau, bao vất vả
Nhọc nhằn những năm tháng trôi qua .


Chẳng cần thiên thần từ đâu tới
Con cứ là con thật bình thường
Biết ăn, biết ngủ, biết nghịch phá
Biết hờn, biết giận, biết yêu thương.

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

SÔNG XƯA


Tìm về bến sông xưa
Vào một chiều tắt nắng
Hoa tím phủ đầy bờ 
Gợi lòng người xa vắng.



 Con thuyền xưa kỉ niệm 
Giờ cũng đã có đôi
Chỉ mình tôi, mình tôi...
Lẻ loi trong chiều vắng.